Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011

NGƯỜI THỔI SÁO



Tiếng trúc véo von và bờ môi biền biệt
Liếp cỏ xanh xao những lá mắt ưu phiền
Không ngăn nổi bàn tay gió lang thang nơi hôn mê triền ngực
Sau bức mành những tiếng rên liếm vào đêm mằn mặn
Thức dậy nõi niềm cây cỏ xa xăm

CHIỀU NHẸ



Chiều êm như thảm cỏ
Thẩn thơ buồn không lời
Một con thuyền êm đỗ